Hồi ức đẹp một thời để nhớ
Thấm thoát đã hơn 15 năm kể từ cái ngày tôi mới bắt đầu vào Công ty công tác,năm nào Tập đoàn Cadisun chúng tôi cũng tổ chức cuộc thi viết kể về kỷ niệm đáng nhớ, ấn tượng khó quên trong thời gian học tập và làm việc tại Tập đoàn Cadisun nhân dịp kỷ niệm ngày thành lập công ty, nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên tôi chấm bút nói lên cảm xúc của mình. Biết bắt đầu viết từ đâu nhỉ vì trong tôi những hồi tưởng đẹp, những cảm xúc khó tả về những ngày hội mừng sinh nhật công ty trong suốt 16 năm qua luôn luôn hiện hữu!!! Tôi không phải là người giỏi về văn thơ nhưng sao cứ thôi thúc, bồi hồi và bảo lòng hãy mạnh dạn mượn những dòng chữ để nói lên suy nghĩ của mình mà tôi cho rằng đó là những ký ức đẹp của cuộc đời dẫu biết rằng những từ ngữ của tôi không trơn tru, không bóng bẩy.
Trải qua 17 năm thành lập với 16 năm gắn bó, tôi có rất nhiều kỷ niệm vui có, buồn có nhưng kỷ niệm đáng nhớ, ấn tượng khó phai nhất trong đời tôi có lẽ là hoạt động chào mừng lễ kỷ niệm 16 năm thành lập công ty.Dòng cảm xúc lại ùa về và bao nhiêu kỷ niệm chợt đến….
Ngày đó để chuẩn bị kỷ niệm 16 năm ngày thành lập công ty, được ban chấp hànhcông đoàn động viên”Mỗi sự cố gắng, cống hiến của chúng tôi sẽ làm lên thành công cho hội nghị” nên toàn thể cán bộ công nhân viên nói chung và văn phòng công ty nói riêng ai ai cũng tất bật, hồ hởi chuẩn bị cho những nhiệm vụ của mình: người thì lo mảng hậu cần, người thì hướng dẫn tiếp đón, người thì chăm chút cho từng động tác biễu diễn văn nghệ của mình, người thì tích cực tập luyện thi đấu thể thao….
Hoạt động phong trào vốn là một sở trường của tôi, được sự tín nghiệm của tập thể tôi đăng ký tham gia môn bóng đá và tôi chọn “Chiếc áo số 5” vì tôi nghĩ con số này sẽ mang cho tôi nhiều may mắn, niềm tin.
Ai ai cũng mong muốn có sự chuẩn bị tốt nhất, chu đáo nhất để đóng góp một phần nhỏ bé của mình vào những ngày trọng đại sắp diễn ra.
Những giọt mồ hôi dưới cái nắng hè muộn, những ánh mắt chăm chú theo từng động tác không chuyên… của anh chị em tham gia tập luyện đã làm cho tôi vừa cảm phục vừa cảm thấy may mắn! Cảm phục! Vì lòng nhiệt huyết, vì sự tận tâm của các anh chị em. May mắn! Vì cá nhân mình là thành viên của đội..
Được sự quan tâm của ban lãnh đạo công ty, ban chấp hành công đoàn bằng những thùng nước đá, những que kem lạnh đã xóa tan những mệt mỏi thường nhật.
Sự tập luyện, sự háo hức, sự bồi hồi chờ đợi những ngày ấy rồi cũng diễn ra – những ngày mà đối với cá nhân tôi là một kỷ niệm đẹp, những ký ức khó quên trong cuộc đời.
Buổi sáng hôm đó,do đăng ký tham gia môn bóng đá nên tôi dậy từ rất sớm để kịp theo đoàn xe từ Hải Dương về Hà Nội, chuẩn bị cho trận khai mạc đá bóng vào lúc 7h sáng tại sân vận động phường Thượng Đình. Đúng 7h kém 15 đoàn xe chúng tôi có mặt tại cổng công ty, lúc này anh em ở các nhà máy, chi nhánh cũng đã có mặt đầy đủ, lâu ngày không gặp, chúng tôi trò chuyện rôm rả “Anh sao rồi!..”; “về đây khi nào!…”; “chiều nay mấy anh em mình làm tí chứ!..”…, những tiếng cười đùa vui mừng, những cử chỉ âu yếm “tay bắt mặt mừng”, rồi những lời trêu ghẹo nhau… của các anh chị em đồng nghiệp khi gặp nhau, quây quần bên nhau làm tôi có cảm giác đây không phải là một Công ty mà là một tổ ấm, một đại gia đình… những cảm giác thật khó tả và hạnh phúc! Cái cảm giác mà tôi chưa bao giờ gặp khi làm ở những Công ty trước đây.
Đến 7 giờ sáng, sau khi ông Huỳnh Tấn Quyền _Phó tổng giám đốc công ty đọc diễn văn khai mạc đại hội thể dục thể thao, sâm banh được mở, mọi người nâng ly chúc mừng,chúng tôi không thể tin nổi một giải thi đấu cấp công ty mà được diễn ra trang nghiêm, long trọng đến như vậy.
Đã lâu lắm rồi tôi mới được sống trong bầu không khí sôi động của một trận bóng đá mà cầu thủ trên sân là những người đồng nghiệp. Họ chạy, chuyền bóng, sút bóng không như cầu thủ chuyên nghiệp nhưng cũng thấy được tinh thần quyết tâm và quyết thắng vì màu cờ sắc áo của đội mình. Mặc dù đang thi đấu nhưng tôi vẫn cảm nhận được trên khán đài các cổ động viên không chuyên đang cổ vũ hết mình,ai có trống thì đánh trống, ai có kèn thì thổi kèn, ai không có thì cũng kịp tìm cho mình hai vỏ chai nhựa đã hết nước mà gõ…. tạo nên những bản nhạc mà chưa có nghệ sĩ nào sáng tác.
Trong tiếng reo hò, tiếng vổ tay, tôi chợt thoáng nghe đâu đó lời của một cô gái thật dễ thương: “ Anh số 5 ơi! Em yêu anh lắm!”.Chợt giật mình vì câu nói dễ thương đâu đấy tôi bỗng chùn chân dừng lại thì ôi thôi chiếc quần đùi phản chủ đã bị rách mông từ lúc nào,chắc do mấy ngày chuẩn bị thi đấu mải tập luyện mà tôi không để ý đến nó, chân tôi chùn lại không thể chạy nổi vì xấu hổ. Thằng bạn Nam thấy tôi đơ ra hắn gọi “ Hưng ơi, chạy đi” tiếng gọi thất thanh của thằng bạn đã làm tôi bừng tỉnh tiếp tục chạy theo trái bóng.
Rồi trận bóng kết thúc tôi được ban tổ chức cho vào thay chiếc quần khác nhưng kỷ niệm đó thì mãi mãi tôi không thể quên được.
Sau một ngày ăn ngủ với bóng đá sáng hôm sau chúng tôi được thưởng thức các tiết mục văn nghệ đến từ các chi nhánh, nhà máy của Tập đoàn, các cuộc thi kéo co, nhảy dây…và trong cuộc thi nào chúng tôi cũng tham gia cổ vũ hết mình.
Những cảm xúc, sự rung động của con tim, những xao xuyến tâm hồn trong tôi luôn đi từ những cung bậc này sang cung bậc khác diễn ra trong suốt những ngày hội của công ty.
Ấn tượng mạnh nhất trong tôi là ngày cuối cùng tổng kết hoạt động - ngày 20/4/2015, đó là sự trang nghiêm, sự chỉn chu của các đồng nghiệp và Ban Lãnh đạo. Trong đầu tôi đã từng suy nghĩ rằng: “chắc những ngày này diễn ra rất hoành tráng và quy mô…”. Đúng là như thế, vô cùng hoành tráng và quy mô nhưng cái mà tôi chưa từng nghĩ đến , đó là “cái tình” . “Cái tình” được tạo nên từ tình cảm chân thành của từng đồng nghiệp, từ sự quan tâm, quán xuyến và những lời phát biểu chia sẻ của ban lãnh đạo, trong đó có đoạn: “lớp trẻ đừng đòi hỏi Công ty phải có một môi trường chuẩn mực mà chính các bạn sẽ là người xây dựng các chuẩn mực này…” những lời chia sẻ như đánh trúng vào những suy nghĩ non trẻ của tôi, nó làm cho tôi phải suy nghĩ lại chính mình, hoàn thiện chính mình theo sự phát triển của Công ty.
Càng viết lên đây những cảm xúc đẹp càng hiện về trong tôi nhưng “ ôi thôi cảm xúc ơi,cho tôi dừng bút nhé!hẹn gặp lại trong lần sinh nhật lần tiếp theo của công ty”.
Sinh nhật 16 tuổi đã đi qua song những kỉ niệm đẹp vẫn đọng mãi. Đối với tôi đó là những hồi ức đẹp trong đời.
Một lần nữa xin cảm ơn ban lãnh đạo công ty đã cho tôi cơ hội được cầm bút, được viết lên những hồi ức đẹp về mái nhà chung thứ hai “Tập đoàn Cadisun”.
Cảm ơn tác giả Trần Văn Hưng - Giám đốc nhà máy Hoàng Dương!