Giải nhất toàn bài, giải nhì sáng tác- Chị Trịnh Mai Loan- Phó phòng HCNSPC Công ty

Tin tức

Hỗ trợ trực tuyến

Thi tìm hiểu Doanh nghiệp

Giải nhất toàn bài, giải nhì sáng tác- Chị Trịnh Mai Loan- Phó phòng HCNSPC Công ty

Kỷ niệm lần đầu làm MC và chiếc xe đạp thân quen ngày ấy
..............................***............................
 
Ngày ấy, vào dịp kỷ niệm thành lập công ty 5 năm lần thứ nhất, tôi được chú Tổng Giám đốc phân công nhiệm vụ làm MC cho buổi lễ kỷ niệm này.
 19.4.2004, dưới ánh nắng chói chang của một ngày đầu hè, để đầu tư cho “MC” có được bộ trang phục “bớt quê” một chút, tôi cùng một người bạn đồng nghiệp (1 cô công nhân tên Khuyên làm việc tại PX B - ở cùng phòng trọ) đèo nhau trên chiếc xe đạp mini nhật màu đỏ.
Mon men trên phố phường Hà Nội, chúng tôi dừng lại vào một tiệm bán trang phục tại đường Tây Sơn. Nhờ bạn nom xe, tôi bước vào tiệm và ướm thử bộ trang phục.  Bạn thấy tôi vận trên mình chiếc váy xinh xinh liền bước đến gần hơn, hai chúng tôi mải ngắm nghía bộ đồ mà chốc lát quên đi chiếc xe quý giá nhất của mình đang dựng phía ngoài.
Như có điềm báo, tôi giật mình quay ngoắt lại ngó chiếc xe thì không thấy “bạn đồng hành” của mình đâu nữa, cuống cuồng lột bỏ bộ đồ trên mình trả lại cho chủ quán, chúng tôi vội vàng chạy khắp các ngõ ngách xung quanh đó để tìm nhưng “bạn đồng hành” của tôi đã không cánh mà bay: Mất thật rồi...!!...., trống rỗng, ngẩn ngơ...!, không biết phải làm gì hơn, tôi liền gọi điện cho A T.N.Mến (Sếp của tôi bây giờ), a ấy đã gọi thêm một số đồng nghiệp đến cùng để xem tình hình của tôi như thế nào.
... Tích tắc...tích tắc.... sau 20 phút, trước mắt tôi xuất hiện 3 anh chàng đồng nghiệp (họ còn là những người bạn/ người anh rất thân thiết với tôi - tôi xin phép dấu tên những chàng hiệp sỹ ấy), một đồng nghiệp đã xoa đầu tôi và nói:  Thôi mất rồi không tìm thấy đâu em, của đi thay người, mất rồi lại có mà, vui lên em gái, lên xe các anh chở về nào”. Nhận được sự quan tâm động viên của các anh, tôi đã lấy lại được bình tĩnh và thấy ấm lòng hơn. Ngậm ngùi cùng cô bạn đi về với những đồng nghiệp của mình nhưng khi ấy hình ảnh chiếc xe mini nhật màu đỏ thân quen của  tôi ngày nào vẫn hiện nguyên hình trong đầu tôi.
Tiếp buổi chiều ngày hôm đó, mặc dù vừa mất “của” nhưng tôi vẫn không dừng lại việc tìm kiếm trang phục để chuẩn bị cho buổi làm MC, tôi đi bộ và ghé vào Cửa tiệm cho thuê trang phục cưới/ lễ hội ngay đối diện cầu Khương Đình và đã thuê được cho mình bộ áo dài trắng có chút bóng kính với giá một trăm nghìn (trong đầu tôi lúc đó còn lăn tăn: trang phục này đã bớt quê chưa nhỉ, hình như vẫn mập lắm...nhưng...tại mình mập mà, thôi mình lấy bộ này đi nom cũng xinh hơn rồi đó chứ.....!!! )
 Và rồi niềm hứng khởi đã trở lại với tôi trong buổi tập duyệt lần cuối, trước khi lên sân khấu người đã chỉ dẫn thật tận tình cho tôi từng giọng nói, cách ngắt câu, diễn đạt lời văn cho từng viễn cảnh không ai khác đó chính là Sếp Tổng của tôi bây giờ (Chú Hòa), tôi vẫn gọi Sếp với cái tên thật thân quen và gần gũi như vậy, được Chú quan tâm và chỉ bảo tận tình, tôi thật sự rất vui và muốn cố gắng để hoàn thành tốt công việc của mình, đó cũng là công việc rất mới đối với tôi và hơn hết tôi muốn hoàn thành công việc ấy vì sự tin tưởng Chú đã giành cho tôi và vì tôi không muốn có sự sai sót trong buổi lễ trọng đại này.
Đúng 7h20’ ngày 20.4.2004, tôi khẩn trương vận bộ trang phục mới và có tuốt tát lại chút nhan sắc quê mùa của mình, bước vào công ty với bộ trang phục khác lạ với ngày thường, tôi nghe thoảng từ xa lời của một đồng nghiệp: “MC hôm nay múm mím xinh xinh”, èo.......! tôi vờ như không nghe thấy gì và nhanh nhẩu bước lên Hội trường tầng 5 để còn kịp cho buổi lễ sắp bắt đầu.
            Sắp đến giờ khai mạc, cả hội trường đã có mặt đông đủ, nhìn xuống hội trường nổi bật nhất là một mầu áo trắng tinh và những khuôn mặt rạng ngời.  Khác hoàn toàn với những ngày làm việc miệt mài bên xưởng sản xuất: quần áo/ chân tay còn lấm tầm màu đồng/dầu nhớt thì hôm nay họ vận trên mình những trang phục thật lịch lãm, với vẻ mặt đầy tự hào, trông họ thật đẹp và rạng ngời làm sao!
8h30’ tôi hít một hơi thật dài để lấy bình tĩnh rồi bước lên sân khấu nói lời khai mạc, một không khí thật trang nghiêm và ấm áp “cả hội trường đứng dậy làm lễ chào cờ và hát bài quốc ca”, trong lòng tôi bỗng dâng lên niềm xúc động nhưng vẫn cố nén lại để dẫn các chương trình tiếp theo......, dẫn đến hồi giữa, khi đang đứng trên bục sân khấu, tôi nghe thoáng từ hàng ghế phía trên “bé này hình như là người Thanh Hóa”, chất giọng ấy tôi nghe không nhầm là của Chú Đ.K.Cường - thời điểm đó chú còn giữ chức Trưởng P. KH-VT (giờ là Giám đốc CN Đà Nẵng), khì...khì..., đến bây giờ tôi mới nghĩ ra là trong bài dẫn ấy có rất nhiều từ dùng “dấu hỏi, dấu ngã” mà khi ấy tôi không thể phân biệt được nên đã phát âm giống nhau tất.
 11h30’, buổi lễ kết thúc, tôi thật sự hạnh phúc khi nhận được ánh mắt, nụ cười với vẻ hài lòng từ Sếp Tổng và những bó hoa tươi thắm từ các anh (chị), các bạn đồng nghiệp thân yêu của mình. Nhờ sự quan tâm, chỉ dẫn tận tình của Chú TGĐ và sự ủng hộ nhiệt tình của các anh (chị)/ các bạn đồng nghiệp, kết quả buổi làm MC của tôi hôm đó mặc dù không thực sự xuất sắc nhưng đó cũng là thành quả lớn đối với tôi, bởi đó là lần đầu tiên tôi được làm MC tại Công ty và đứng trước nhiều người như vậy.
  Ghi lại khoảnh khắc đáng nhớ, tôi cùng Ban Lãnh đạo và các đồng nghiệp của mình bước lên sân khấu hát bài ca nối vòng tay lớn, chúng tôi cùng chụp lại những tấm hình kỷ niệm rồi tiếp tục tham gia buổi tiệc mặn, cùng giao lưu văn nghệ hát mừng sinh nhật Gia đình CADI-SUN, cùng hàn huyên tâm sự to nhỏ về chặng đường hình thành và phát triển công ty trong 5 năm vừa qua 20/4/1999- 20/4/2004.
Buổi tiệc Sinh nhật công ty 5 năm lần thứ nhất đã khép lại, nhưng những tình cảm, sự quan tâm và những kỷ niệm khó quên ấy đã theo tôi suốt cả chặng đường dài cho đến hôm nay tất cả vẫn như còn nguyên vẹn.
Và đến hôm nay khi sắp đến ngày sinh nhật của công ty lần thứ 17 (20-4-2016), cảm xúc ấy một lần nữa lại trào dâng trong lòng tôi khi nghĩ về chặng đường hình thành và phát triển của công ty: “đó thật sự là những giọt mồ hôi, nước mắt, trí tuệ, niềm tâm huyết, sự nỗ lực cố gắng vượt qua mọi gian khó của các vị tiền bối Lãnh đạo cùng toàn thể cb, cnv đã luôn đoàn kết, sát cánh bên nhau xây dựng gia đình CADI-SUN ấy có được những “quả ngọt vinh quang”.
Hy vọng rằng, những nét đẹp vốn có của Gia đình CADI-SUN sẽ mãi trường tồn và ngày càng phát huy hơn nữa để “Ngôi nhà ấy” mãi mãi .............
                                             “Vững vàng - Hạnh phúc và Tỏa sáng”.
Nhân dịp sinh nhật công ty lần thứ 17, cho phép tôi được gửi lời chúc tới “Ngôi nhà” CADI-SUN:
Chúc “Anh” sức khỏe dồi dào
Chúc “Anh” hạnh phúc đậm đà tin yêu
Chúc “Anh” Đoàn kết vững bền
Tương lai rực rỡ sáng ngời nghe “Anh”!!!.
            T/b: Dòng cảm xúc ngắn xin phép chia sẻ cùng Gia đình CADI-SUN nhân kỷ niệm ngày sinh lần thứ 17, trân trọng cảm ơn Ban Giám khảo đã lắng nghe và chia sẻ cùng tôi!)
                                                         

Cảm ơn tác giả Trịnh Mai Loan- Phó phòng HCNSPC Công ty!
Lượt xem: 5636