Bữa cơm trưa đầu tiên tại Cadisun - T/g:Phạm Thanh Nga - Nhà máy Bắc Dương

Tin tức

Hỗ trợ trực tuyến

Thi tìm hiểu Doanh nghiệp

Bữa cơm trưa đầu tiên tại Cadisun - T/g:Phạm Thanh Nga - Nhà máy Bắc Dương

Bữa cơm trưa đầu tiên tại Cadisun.
Một ngày đầu hè tháng 4 năm 2004 là ngày đâu tiên tôi bước chân vào CaDiSun cũng là năm nhà máy Bắc Dương bắt đầu đi vào hoạt động. Buổi đầu còn bao nhiêu bỡ ngỡ vì tôi vừa từ bỏ một công việc mà bản thân không yêu thích để tìm một công việc đúng với chuyên nghành mà tôi đã được học, đó là vị trí Nhân viên thủ kho tại nhà máy Bắc Dương thuộc công ty CP dây cáp điện Thượng Đình. Năm đó nhà máy mới xây dựng nên quy mô chưa lớn, thủ kho khi đó mới có một người là chị Thảo (tên nhân vật đã thay đổi). Tôi từ một người chưa được trải nghiệm thực tế công việc thủ kho nhưng sau một ngày được làm việc với chị Thảo (sau này là trưởng phòng kế toán nhà máy Bắc Dương) tôi thấy mình yêu ngay công việc mà mình đã chọn.

Thời gian đầu, do chưa quen với công việc và chưa biết cách sắp xếp thời gian hợp lý nên tôi còn để xảy ra sai sót nhầm lẫn số liệu nên lúc đó tôi lo sợ và nghĩ mình làm sai làm nhầm thì có bị phạt, bị đền tiền không? Tôi mang thắc mắc hỏi chị Thảo và chị trả lời tôi: Nếu Em làm sai nhưng em chưa nhận bàn giao thì chị vẫn là người chịu trách nhiệm, vả lại chị còn phải kiểm tra lại số liệu Em làm cơ mà? Nếu có sai sót hay nhầm gì thì chị sẽ báo lại để em biết đường sửa lại cho đúng.
Những lời nói chỉ bảo tận tình của chị làm tôi hết lo lắng và cố gắng vận dụng các kiến thức được học kết hợp sự chỉ bảo của chị để làm cho tốt công việc của mình, (có đêm đi ngủ tôi mơ mình đang đi nhập dây, nhập lô cáp to đùng rồi bỗng nhiên dây điện chằng cả lên người làm tôi tỉnh giấc).

Nhưng với tôi, nhớ nhất vẫn là kỷ niệm về bữa ăn trưa đầu tiên tại nhà máy Bắc Dương. Do mới đi làm nên tôi không biết là việc ăn ca là tùy từng công ty họ có hình thức ăn khác nhau. Chỗ cũ tôi làm họ không tự nấu ăn mà họ gọi suất ăn ở ngoài mang đến. Nhưng ở CaDiSun Nhà máy có tổ nhà ăn ca riêng, hàng ngày tự đi chợ lựa chọn thực phẩm và nấu ăn trực tiếp tại nhà máy.
Đến 11h30 chị Thảo nhắc tôi đi ăn cơm trưa. Tôi ngơ ngác hỏi lại chị: “Chị ơi? ăn ở đâu ạ? Chị bảo tôi đi xuống nhà ăn em ạ”. Lúc đấy trong đầu tôi tưởng tượng ra mình là nhân viên mới toanh thế này, xuống đó chắc chắn mọi người sẽ tập trung nhìn và nhận xét tôi…. Chỉ nghĩ đến việc này là tôi xấu hổ lắm, nên tôi bèn nói dối với chị Thảo rằng tôi không đi ăn vì không đói.

Chị Thảo như đọc được suy nghĩ của tôi nên đã lại gần cầm tay kéo tôi đi và động viên: “Em mới nên ngại à? Không phải sợ, phải ngại, đi ăn mới có sức mà làm việc chứ? Chị nhìn tôi bảo từ sáng đến giờ em không đói sao? thôi đi ăn không chiều không làm việc được đâu em”. Tôi miễn cưỡng đi theo chị xuống nhà ăn ca, chị đi trước tôi đi sau, khi đến cửa nhà ăn ca tôi không dám vào. Tôi nghĩ trong đầu: Sao ăn ca công ty mà như ăn cỗ thế này, mặt tôi đỏ bừng lên xấu hổ vì thấy đông người quá, lại ngồi theo mâm 6 người xong tôi vẫn vào và ngồi cùng bàn với chị. Một lúc tôi bình tĩnh trở lại, tim tôi không đập nhanh nữa, da mặt tôi bớt đỏ hơn. Mấy cô nhà bếp ra từng bàn ân cần hỏi: Còn ai cần gì nữa không? Các mâm đủ đồ ăn chưa nhỉ? Bạn này mới vào làm à? Cố gắng ăn nhiều cháu nhé lấy sức làm việc.... Ngay từ thời điểm ấy tôi nghĩ: Trời ơi văn hóa doanh nghiệp ở đây thật tốt, sự quan tâm và sự thân thiện của các cô nhà bếp làm bữa ăn thêm ngon hơn, ấp áp hơn. Tôi thấy rõ con người nơi đây ai cũng tình cảm, bình dị. Công ty còn đầu tư khu nhà bếp và phòng ăn rất to, sạch sẽ, thoáng mát để cán bộ công nhân viên có được từng bữa ăn đảm bảo vệ sinh và đủ dưỡng chất.

Bữa cơm trưa đầu tiên tại Cadisun - T/g:Phạm Thanh Nga - Nhà máy Bắc Dương

Vài ngày sau đó tôi không còn xấu hổ nữa, nhiều khi chị Thảo còn trêu tôi là: Bẽn lẽn như gái về nhà chồng vậy? Tôi chỉ cười và nói là: Tại em chưa hòa nhập được thôi ạ.
Đúng là tình người và văn hóa doanh nghiệp nơi đây đã cho tôi lớn lên từng ngày, từ những người như chị Thảo, cô Huyền-Bếp trưởng (tên nhân vật đã thay đổi) đều là những người đi trước nhưng họ lại rất ân cần chỉ bảo không chỉ cho tôi và cho các thế hệ sau này nữa. Hơn một lần nữa tôi cảm thấy mình đã chọn đúng con đường mình đi trong suốt 16 năm qua. Và bữa ăn trưa đầu tiên ấy luôn là một kỷ niệm đẹp mãi sẽ không bao giờ tôi quên được.

Tôi mong Ban Lãnh Đạo Công ty CaDiSun đã, đang và sẽ vững chắc chèo lái công ty ngày càng phát triển mạnh mẽ hơn nữa. Chúc Ban Lãnh Đạo Công Ty luôn mạnh khỏe và bình an.
Tác giả: Phạm Thanh Nga  
Lượt xem: 1773